Đề bài: Cho đoạn trích từ
“Bỗng nhận ra hương ổi”
cho đến
“Vắt nửa mình sang thu”
Viết đoạn văn theo cách tổng – phân hợp làm rõ: bức tranh thiên nhiên lúc sang thu.
Bài văn mẫu
Hai khổ đầu của bài thơ “Sang thu” đã họa nên một bức tranh thiên nhiên thật đẹp lúc giao mùa. Bức tranh ấy được vẽ với những hình ảnh thật gần gũi, quen thuộc gợi về một mùa thu thật đặc trưng của mỗi vùng quê miền Bắc Việt Nam. Đó là một hương ổi thơm nồng sánh quyện, ướp ngọt không gian nhờ những làn gió se heo may đặc trưng của buổi đầu thu. Đó là một làn sương thu lảng bảng, giăng mắc nơi đường thôn ngõ xóm. Đó là | một dòng sông chậm chạp, thong thả sau một mùa thác lũ. Đó là cánh chim vội vã, mải |miết khi lắng nghe tiếng thu để chuẩn bị tìm nơi chốn nghỉ. Đó là một đám mây như dải khăn lụa, một đầu vẫn còn đượm nắng hạ nhưng đầu kia đã thướt tha vắt ngang trên bầu trời xanh mùa thu mới. Hình ảnh gần gũi nhưng bức tranh vẫn thật mới mẻ, độc đáo nhờ cách người họa sĩ họa những nét vẽ bằng đường nét của một tâm hồn thật nhạy cảm, tinh tế. Cảnh sắc ở đây không chỉ là những gì rõ nét, ai cũng nhìn thấy mà còn cả những điều chỉ có thể cảm thấy, những điều mơ hồ, chưa thành hình, những điều chỉ có thể cảm thấy. Ai dễ thấy một làn sương chùng chình, như bước chân bối rối của người con gái đẹp trước, phút giao mùa?
Đâu dễ nhận ra cái khoảnh khắc vừa thực vừa ảo khi thời gian, được hình dung qua một đám mây mùa hạ, đi qua ranh giới đôi mùa vừa mềm mại nhẹ nhàng, vừa lưu luyến vấn vương với động từ vắt. Và ai cũng biết không gian vũ trụ vốn ngàn đời bất biến, vậy mà trong cái nhìn tinh tế của nhà họa sĩ ngôn từ Hữu Thỉnh bước đi của mùa thu đã gợi lên những xao động, những cựa mình rất tinh tế, bén nhạy trong chính không gian kì vĩ kia. Bức tranh thiên nhiên trong “Sang thu” có một bố cục cân đối: đi từ không gian thân thuộc của đường thôn ngõ xóm đến không gian của vũ trụ rộng lớn. Hai không gian đó không tách rời nhau mà hòa điệu gắn kết với nhau, đó là do bước chân khẽ khàng mà kì diệu của mùa thu. Tóm lại, với cách cảm nhận vô cùng tinh tế, cùng với việc sử dụng các biện pháp tu từ đặc sắc, hình lảnh thơ giàu sức gợi, Hữu Thỉnh thật sự đã tạo nên một bức tranh thật đẹp về thiên nhiên lúc sang thu.