[Ngữ văn 7 Cánh diều] Viết bài văn biểu cảm về mẹ của em

 

1/ Mở bài :  Giới thiệu về mẹ và tình cảm của em với mẹ

Mẹ là món quà tuyệt vời nhất mà thượng đế ban tặng cho mỗi chúng ta. Điều hạnh phúc lớn lao nhất trong cuộc đời mỗi người chính là được sống trong tình yêu thương, trong sự đùm bọc, chở che của mẹ. Với tôi cũng thế, người mà tôi yêu thương nhất chính là mẹ – người đã sinh ra tôi, nuôi lớn tôi, yêu thương tôi hơn chính bản thân mình.

2/Thân bài :  Nêu tình cảm với mẹ

Mẹ tôi năm nay đã ngoài 40 tuổi, mẹ là giảng viên của trường Đại học Quốc gia Hà Nội. Mẹ có dáng người thon thả, nước da trắng hồng tôn lên vẻ xinh xắn, đáng yêu, ai mới nhìn cũng đoán mẹ mới chỉ ngoài 30 tuổi. Mái tóc đen dài luôn được mẹ buộc gọn gàng ở sau gáy trông mẹ thật dịu dàng. Mẹ có gương mặt trái xoan thanh thoát, vầng trán cao lộ rõ vẻ thông minh. Đôi mắt mẹ to tròn, long lanh luôn nhìn em âu yếm khi em làm được việc tốt và cũng đôi mắt ấy lại nhìn em đầy nghiêm khắc khi em phạm phải lỗi lầm. Chiếc miệng nhỏ nhắn, xinh xinh của mẹ luôn cười thật tươi, để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp . Nụ cười ấy khiến cho ai mới lần đầu gặp mẹ cũng có một cảm giác thật gần gũi, dễ mến. Có lẽ vì vậy mà mẹ luôn chiếm được cảm tình của tất cả mọi người xung quanh.

Mẹ tôi là người hiền lành, dễ mến, ai gặp mẹ lần đầu cũng có những cảm xúc đặc biệt bởi sự chân thành và hết sức hòa đồng của mẹ. Mẹ luôn quan tâm đến tất cả mọi người. Trong cuộc sống hàng ngày, dù vô cùng bận rộn nhưng mẹ vẫn luôn cố gắng dành thời gian chăm sóc cho gia đình. Mỗi ngày, mẹ thường thức dậy từ rất sớm để chuẩn bị cho bố và anh em tôi có được một bữa sáng thật ngon. Bữa sáng xong, mẹ lại tất tả đưa anh em tôi đến trường và mẹ đến đến cơ quan làm việc. Và khi chiều về, kể cả những hôm rất muộn, mẹ vẫn vào bếp để nấu bữa tối thật ngon cho gia đình vì mẹ muốn cả nhà được quây quần bên mâm cơm đầm ấm. Mẹ cũng thường giúp tôi việc học hành. Gặp mỗi bài tập khó, tôi đều nhờ mẹ và mẹ luôn nhẹ nhàng giảng giải thật cẩn thẩn, tỉ mỉ cho tôi hiểu mà chẳng bao giờ quát mắng tôi cả. Tôi có được những tiến bộ như hôm nay cũng chính nhờ công mẹ ra sức dạy bảo. Tôi luôn cảm thấy ngưỡng mộ cách mà mẹ cư xử với tất cả mọi người, chưa bao giờ tôi thấy mẹ lớn tiếng với bất kì ai. Mẹ chính là gương sáng để tôi noi theo mà học tập.

Tôi nhớ có lần tôi bị ốm, mẹ đã hết lòng lo lắng cho tôi khiến tôi cảm động mà rưng rưng nước mắt. Hôm đó là một buổi chiều muộn, tôi đang ngồi học online thì bỗng dưng cảm thấy trong người rất mệt. Tôi bảo với mẹ nhưng mẹ lại lầm tưởng tôi có ý trốn học nên nói dối và mẹ tỏ ra không hài lòng trước hành vi của tôi.  Để mẹ không buồn, tôi cố gắng ngồi học tiếp nhưng cơn mệt mỏi dã dời đã ập đến, tôi nằm gục xuống bàn và thiếp đi. Khi thấy tôi có biểu hiện lạ như vậy, mẹ đã hốt hoảng giật mình, vội tìm nhiệt kế và cặp nhiệt độ cho tôi. Nhận ra tôi đang bị sốt cao, mẹ đã hoảng sợ vô cùng, vội vàng tìm cách hạ sốt, đi mua thuốc cho tôi và nấu cháo cho tôi ăn. Nhìn thấy dáng vẻ hấp tấp, luống cuống của mẹ, tôi thấy thương mẹ vô cùng. Suốt đêm hôm đó, mẹ không ngủ mà thức để trông chừng sức khỏe của tôi. Sáng hôm sau, thì tôi thấy trong người đã khá hơn nhiều. Lúc này, mẹ mới an tâm hơn, thở phào nhẹ nhõm. Mẹ ôm lấy tôi, vuốt ve mái tóc tôi và nói : Con trai yêu quý của mẹ! Mẹ xin lỗi con nhiều! Chỉ vì mẹ chủ quan mà hiểu nhầm con. Con hãy tha thứ cho mẹ nhé! Tôi thấy vô cùng hạnh phúc và đáp lời mẹ : Mẹ ơi, mẹ đừng khóc, con trai mẹ đã khỏe rồi này! Thấu hiểu được tình yêu bao la, vô bờ của mẹ, tôi rất trân quý và yêu thương mẹ.

3/ Kết bài : Khẳng định tình cảm của em với mẹ.

Người ta thường nói: Vũ trụ có lắm kỳ quan nhưng kỳ quan đẹp nhất chính là trái tim người mẹ. Qủa đúng như vậy! Tình yêu thương, đức hi sinh cao cả của mẹ dành cho con thật không gì có thể đong đếm nổi. Mỗi chúng ta hãy cố gắng sống sao cho xứng đáng với tình thương dạt dào, không bờ bến của mẹ.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *